Em đi nhé, tạm biệt hè
Về với núi rừng, với mẹ thiên nhiên.
Bảo Lộc – điểm hẹn thần tiên,
Sắc cảnh hữu tình, bình yên đến lạ.
 

Nơi đây hẳn thật là “Quà”
Thiên nhiên ban tặng Bến Phà nghỉ ngơi.
Cho ai mệt mỏi rã rời,
Tiếp thêm sức mạnh, nạp Lời Yêu Thương.
 
Giê-su mời gọi lên đường
Tìm về bên Chúa đo lường cao sâu.
Năm ngày chỉ với hai câu:
“Ở lại với Chúa” – “Điểm đầu ơn thiêng”.

 
Đi tu – Ơn Gọi rất riêng
Đến từ Đấng Gọi thiêng liêng vô cùng.
Năm ngày em được ở chung
Xác hồn với Chúa trong vùng tự do.
 
Nơi đây em chẳng phải lo
Học hành, công việc, đắn đo chuyện gì.
Chỉ mong cảm xúc đôi khi
Dâng trào nhiệt huyết bởi vì Giê-su.
 
Ngày mai cuộc sống cho dù:
Khó khăn, thử thách mịt mù núi non.
Giê-su – Điểm Tựa đời con,
Là nguồn sức mạnh sống còn ai ơi.
 
Ngài – Niềm Hy Vọng mọi nơi
Là Sao dẫn lối, Mặt Trời đêm đen.
Muôn đời cất tiếng ngợi khen
Tối Cao, Vinh Hiển nghe quen một bài.
 
Năm ngày không ngắn, chẳng dài
Nhưng so với Chúa chỉ vài phút giây.
Xin tạm gác lại nơi đây
Chút tình nho nhỏ, thơ ngây với Người.
 
Mong rằng cuộc sống thêm tươi
Hương thơm Hèn Mọn mỉm cười sánh đôi.
Tạm biệt sông suối, núi đồi
Hẹn ngày tái ngộ ta ngồi tỉ tê.
 
Bảo Lộc, 01/ 09/ 2023.
Phàm Nhân